Nom du blog :
ttmenh
Description du blog :
THƠ VĂN CỦA TÔN-THẤT MỆNH, NƠI PHỔ BIẾN NHỮNG BÀI THƠ TÌNH LÃNG MẠN VÀ PHIẾM LUẬN ĐĂC SẮC NHẤT.
Catégorie :
Blog Poésie
Date de création :
15.10.2012
Dernière mise à jour :
20.10.2018
>> Toutes les rubriques <<
· BĂN KHOĂN (1)
· BÂNG KHUÂNG CHIỀU CÔ ĐƠN (1)
· BUỒN CHI BUỒN LẠ (1)
· CHAMPA, KATE MÙA LỄ HỘI (1)
· CHÁNH NIỆM (MINDFULNESS) VÀ TỊNH ĐỘ TÔNG (1)
· CHỈ NỞ VỀ ĐÊM (1)
· CHỮ QUỐC NGỮ (1)
· CHUYỆN TẦM PHÀO (1)
· CHUYẾN TÀU ĐÊM (1)
· ĐÊM KHUYA BÊN HỒ VẮNG (1)
· ĐỜI LÃNG TỬ (1)
· ĐÔNG VỀ TRÊN XỨ TUYẾT (1)
· EM LÀ VÌ SAO SÁNG (1)
· GIẤC MƠ TIÊN (1)
· GIỚI THIỆU HAIKU (1)
· HÀ NỘI CÓ NHỚ NGƯỜI KHÔNG (1)
· HẤP HỐI (1)
· HIỆN THỰC (1)
· HOÀNG HOA TỬU (1)
· HUẾ NÊN THƠ (1)
· LÀM THẾ NÀO ĐỂ SỐNG LÂU (1)
· MIỀN TRUNG ĐẤT VIỆT (1)
· MONTREAL SOLO (1)
· MONTREAL THU VỀ (1)
· MỤC LỤC (1)
· MƯỜI NĂM TÌNH CŨ (1)
· NGÀY THÁNG BÌNH YÊN (1)
· NGÀY THÁNG CŨ (1)
· PHAN CHU TRINH, TRƯỜNG XƯA (1)
· QUẢNG NAM HAY CÃI (1)
· QUEBEC CITY & THỦ ĐÔ CỦA TUYẾT (1)
· TÂM SỰ ĐÊM TRĂNG (1)
· TÂM VIÊN Ý MÃ (1)
· TẬN THẾ 1 (1)
· TẬN THẾ 2 (1)
· THẾ GIỚI BUỒN (1)
· THU XƯA ĐỂ NHỚ (1)
· TRONG THIỀN CÓ TỊNH (1)
· VALENTINE, NGÀY VÁLUNGTUNG (1)
· VĂN HÓA THỊT NGƯỜI (1)
· VIẾT CHO NGƯỜI Ở LẠI (1)
· VĨNH BIỆT NGƯỜI TÌNH (1)
· XỈN QUẮC CẦN CÂU (1)
Accueil
Gérer mon blog
Créer un blog
Livre d'or ttmenh
Contactez-moi !
Faites passer mon Blog !
· THẾ GIỚI BUỒN
· QUẢNG NAM CÃI HAY
· CHAMPA, LỄ HỘI KATE
· THƠ VĂN - BIENVENUE - WELCOME - HOAN NGHÊNG - BIENVENIDOS
· XỈN QUẮC CẦN CÂU
· HUẾ NÊN THƠ
· BÂNG KHUÂNG CHIỀU CÔ ĐƠN
· PHAN CHU TRINH, TRƯỜNG XƯA
· GIỚI THIỆU HAIKU
· THU XƯA ĐỂ NHỚ - NHỚ VÀ QUÊN
· QUEBEC CITY & THỦ ĐÔ CỦA TUYẾT
· KHI NIỀM TIN LẤY LẠI & VĂN HÓA THỊT NGƯỜI
· EM LÀ VÌ SAO SÁNG - CHIA PHÔI
· HÀ NỘI CÓ NHỚ NGƯỜI KHÔNG
· HOÀNG HOA TỬU
· Tôn Thất Mệnh - Cơn Gió Thu Phai
· Tôn Thất Mệnh - Dấu Chân Của Lá
· Tôn Thất Mệnh - Tuyển Tập 1
· Tôn Thất Mệnh - Tuyển Tập 2
· Tôn Thất Mệnh - Tuyển Tập 3
· Tôn Thất Mệnh - Vì Ai
· TÔN THẤT MỆNH & TRĂM HOA ĐUA NỞ
· TÔN THẤT MỆNH & THƠ & PHIẾM LUẬN
afrique automne background bang khua battuan blog buikhoi buonphien cafecutchon centerblog chanchuong chapnga
Derniers commentaires RechercheDấu Mốc Cuộc Đời Thơ Tôn-Thất Mệnh
Read more :
Read more :
Facebook Mệnh Tôn-Thất
Twitter Mệnh Tôn-Thất
-- Tiểu Luận Mục Lục --
CHÁNH NIỆM (MINDFULNESS) VÀ TỊNH ĐỘ TÔNG
KHI NIỀM TIN LẤY LẠI & VĂN HÓA THỊT NGƯỜI
QUEBEC CITY & THỦ ĐÔ CỦA TUYẾT
-- THÁNG 12 2017 --
-- THÁNG 11 2017 --
-- THÁNG 10 2017 --
-- THÁNG 9 2017 --
-- THÁNG 8 2017 --
-- THÁNG 7 2017 --
-- THÁNG 6 2017 --
-- THÁNG 5 2017 --
-- THÁNG 4 2017 --
-- THÁNG 3 2017 --
-- THÁNG 1&2 2017 --
-- 2012 2013 2016 --
CHÁNH NIỆM (MINDFULNESS) VÀ TỊNH ĐỘ TÔNG
Phật Giáo Đại Thừa có nhiều pháp môn để tu hành, nói chung ít nhất là có mười pháp môn đang lưu hành trên thế giới đặc biệt là ở Đông Á , ở Việt Nam thì có ba pháp môn Thiền Tông, Mật Tông và Tịnh Độ Tông là phổ biến hơn cả, trong đó Tịnh Độ Tông chiếm đa số Phật Tử. Tông phái nào trong đạo Phật cũng hướng dẫn người tu hành đạt được Chánh Niệm (mindfulness) để tiến tới sự trong sáng yên vui trong tâm hồn qua những phương pháp tu được gọi chung là "Thiền".
Như vậy Thiền là cốt lõi của đạo Phật, Đức Phật Thích Ca bốn mươi chín ngày hành Thiền dưới cội bồ đề đã đắc đạo thành Phật và ngài đã truyền lại cho môn đệ và Phật tử những Pháp môn khác nhau tùy theo căn cơ cao thấp của đệ tử để tu hành và Pháp môn nào cũng mang tính chất Thiền và có mục đích chung là hướng dẫn con người đạt được Chánh Niệm.
Thiền không phải là Thiền Tông, mà có thể nói Thiền là cốt lõi là căn nguyên của đạo Phật và Thiền Tông chỉ là một môn phái trong nhiều môn phái của Đạo Phật , như vậy những môn phái khác có phải là đạo Phật hay không khi họ không ngồi Thiền như những người theo Thiền Tông ?
Như vậy Thiền là gì ?
Nói cho đầy đủ ta phải gọi Thiền là Thiền Na. Thiền Na là tiếng Ấn Độ, xưa dịch là Tư Duy Tu, sau dịch là Tịnh Lự, gọi tắt là Thiền. Theo giáo huấn của Phật Thích Ca, bất cứ Đại Thừa hay Tiểu Thừa đều lấy Thiền làm chủ yếu, chẳng hạn Bất Lập Văn Tự Thiền của Tối Thượng Thừa, gọi là “Giáo ngoại biệt truyền”, là do Phật Thích Ca đích thân truyền cho Ma Ha Ca Diếp, sau đó Bồ Đề Đạt Ma truyền vào Trung Quốc.
Bằng những phương thức khác nhau nhưng mục đích chung là phải đạt được Chánh Niệm tuyệt đối cái đó chính là "Thiền" trong Phật Giáo.
Như vậy những người tu theo pháp môn Niệm Phật Tịnh Độ Tông có phải là Phật Tử hay không ? Nói cách khác Tịnh Độ Tông có phải là Phật Giáo hay không ?
Ở đây tác giả không phân tích Tịnh Độ hay Mật mà chỉ muốn nêu lên một vấn đề trong Tịnh Độ Tông, là Tịnh Độ Tông có Thiền hay không ? Nếu Tịnh Độ Tông không có Thiền mà chỉ niệm Phật suông thì làm sao mà gọi là Phật Giáo cho được ?
Mục đích của Thiền là để đạt được Chánh Niệm để đi vào Thiền Định và Niết Bàn, giống như ngón tay chỉ mặt trăng mà ngón tay là Thiền Tông hay Tịnh Độ Tông hay một môn phái nào khác của Phật Giáo mà Chánh Niệm là mặt trăng. Đạo Phật có đến tám vạn bốn ngàn pháp môn ! Nói như vậy có nghĩa là Đạo Phật có vô số tông phái, tất cả đều có khả năng hướng dẫn con người đến Chánh Niệm tuyệt đối để đi vào Thiền Định và Niết Bàn.
Để đạt được Chánh Niệm phương pháp tối ưu cho ta có lẽ là phương pháp do ta tự chọn lựa hợp với khả năng và hoàn cảnh của ta. Tùy hoàn cảnh, tri thức, khả năng mà ta có thể chọn Thiền Tông hay Tịnh Độ Tông hay Mật Tông v.v... Niệm Phật của Tịnh Độ Tông là một phương pháp dể tu hành và rất hợp với giới bình dân. Niệm Phật có thể giúp ta đạt được Chánh Niệm, giúp ta đạt được "Nhất Tâm Bất Loạn" và đó chính là Thiền trong đạo Phật.
Mục đích của niệm Phật để đạt được Chánh niệm chứ không phải niệm Phật để mê tín và tin vào những đấng siêu nhiên sẽ giúp ta về miền cực lạc, lên thiên đường hoặc xóa bỏ nhưng mê lầm, tội lỗi của ta và ban cho ta hạnh phúc ! Những cái đó chỉ có trong các tôn giáo thần quyền mà trong đạo Phật thì chúng hoàn toàn vô nghĩa.
Đức Phật Thích Ca đã dạy chúng ta nhiều pháp tu mà trong đó Tịnh Độ là một phương pháp dể tu và dể hành…Phật A Di Đà và Tịnh Độ do Phật Thích Ca chỉ dẫn và giới thiệu chính là cái Chân Tâm Phật Tánh trong ta , cái mà người theo Pháp môn Tịnh Độ phải đạt được , chính đó là ý nghĩa lúc ta được Phật A Di Đà tiếp dẫn và vãn sanh. Tịnh Độ không nằm xa mười muôn ức cõi , mà chính là nằm trong cuộc đời hiện hữu của ta…
Tôn-Thất Mệnh , Montreal 16 tháng mười 2018
http://minhmenh.centerblog.net/
TRONG THIỀN CÓ TỊNH
Tình cờ tôi đọc được bài thơ không đề sau đây, tương truyền rằng đây là bài thơ do cố hòa thượng Thiền Tâm sáng tác, tôi đã đọc đi đọc lại rất nhiều lần vì bài thơ rất hay nhưng lại không biết tựa đề của bài thơ là gì ! Bài thơ nói cho ta biết không có sự sai biệt căn bản giữa Thiền Tông và Tịnh Độ Tông trong Phật Giáo đại thừa , với một nội dung khô khan như vậy nhưng bài thơ lại không thiếu thi vị của một bài thơ tình lãng mạn hay một bài thơ hoài cảm. Tôi xin trích dẫn bài thơ ra đây và thêm chú thích cùng giảng nghĩa.
Chốn cũ chơn như lắm nẻo về
Đường tuy khác lối vẫn đồng quê
Trong Thiền có Tịnh trời Lư Lãnh
Nơi Tịnh gồm Thiền nước Đông Khê
Tiến bước nguồn tâm ngời nguyệt sáng
Quay nhìn bể tục ngát hương thề
Bao giờ học kẻ cười hoa được
Đem ý sen lành rải bến mê !
Đường về cõi Phật , Tịnh độ hay Niết bàn không phải mới lạ gì với chúng sanh (chồn cũ chân như) và có vạn nẻo vạn lối về chứ không phải chỉ là độc đạo. Thiền Tông hay Tịnh Độ Tông hay các Tông phái khác của Đức Phật và các Sư tổ, Tông phái nào cũng không ngoài mục tiêu giúp ta có được Chánh Niệm (mindfulness) và từ đó đạt được “Định” mà Thiền định là cốt lõi của Đạo Phật. Vì vậy dù tu theo Thiền Tông hay Tịnh Độ Tông hay bất cứ một môn phái nào như Mật Tông chẵng hạn đều phải có thiền định để đạt được Chân Như, Niết Bàn.
Chốn cũ chơn như lắm nẻo về
Đường tuy khác lối vẫn đồng quê
Thiền Tông hay Tịnh Độ Tông chỉ là một nẻo về trong vạn nẻo về mà Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã vạch ra và chỉ dạy chúng ta tu tập.
Trong Thiền có Tịnh trời Lư Lãnh
Nơi Tịnh gồm Thiền nước Đông Khê
Lư Lãnh : Núi Lư, hay núi Lô, đại sư Huệ Viễn Sơ Tổ Tịnh Độ Tông Trung Quốc lập hội niệm Phật (Tịnh Độ Tông) nơi này.
Đông Khê : Dòng suối phía đông, chỉ cho dòng Tào Khê, nơi mà Lục Tổ Huệ Năng hoằng pháp Thiền Đốn Ngộ.
Tiến bước nguồn tâm ngời nguyệt sáng
Quay nhìn bể tục ngát hương thề
Thiền, Tịnh, Luật, Mật… đều là những phương tiện tiếp dẫn người tu để vượt lên khó khăn mà “tiến bước”, ta không cần câu nệ phương tiện. Phật Thích Ca dạy chúng ta phương tiện để tu hành và thành đạt mới chính là cứu cánh. Đức Phật cũng đã nói “Chánh pháp còn phải buông bỏ”.
Bể tục: chốn bon chen của chúng sanh, cõi Ta Bà.
Ngát hương thề : Khi đã đạt được chánh quả ta thề sẽ quay về cõi Ta Bà để độ chúng sanh.
Bao giờ học kẻ cười hoa được
Đem ý sen lành rải bến mê !
“Kẻ cười hoa” : Niêm hoa vi tiếu: nói đầy đủ là: "Thế Tôn niêm hoa, Ca Diếp vi tiếu." Nghĩa là: “Đức Phật Thích Ca cầm cái hoa đưa lên, ông Ma Ha Ca Diếp mỉm cười”. Trong cuộc hội ở núi Linh Sơn, Đức Thế Tôn giơ cành hoa ra hiệu cho đại chúng. Mọi người đều im lặng không hiểu ý gì, chỉ có một mình ông Ma Ha Ca Diếp rạng rỡ mỉm cười. Đức Thế Tôn nói : “Ta có Chánh pháp Nhãn tạng, Niết Bàn Diệu Tâm, Thực tướng Vô tướng, Vi diệu Pháp môn, bất lập văn tự, giáo ngoại biệt truyền, trao phó cho Ma Ha Ca Diếp”. Đây là sự tích Niêm hoa vi tiếu trong Thiền tông.
Ý sen lành : Chánh pháp của Phật.
Bến mê : Cõi tục, chỗ của chúng sanh.
Tôn-Thất Mệnh , Montreal July 31 , 2018
http://minhmenh.centerblog.net/
TÂM VIÊN Ý MÃ
Sự hiện hữu của nhận thức làm cho con người là một loài vật đặc biệt trên thế gian, từ nhận thức con người phát triển và cũng vì có nhận thức nên con người đau khổ hay hạnh phúc. Nhận thức có chủ thể và đối tượng, chẳng hạn một cành mai vào đầu xuân ấm áp, nhận thức cho ta biết rằng xuân đang về ; Nhận thức đưa vào não bộ của ta cái gọi là ‘xuân đang về’ qua chủ thể là ‘cái thấy’ và qua đối tượng là ‘cành mai’.
Cái thấy hay là con mắt (nhãn), chỉ là một trong sáu căn mà nhà Phật gọi là lục căn. Hàng ngày ta thấy biết bao nhiêu điều, bao nhiêu vật , bao nhiêu cảnh, những hình ảnh đó tác động vào chủ thể là ‘nhãn’ rồi ‘nhãn’ đưa vào não bộ để phân tích làm tâm ta khuấy động hàng giờ, làm cho tâm ta không bao giờ yên. Những nhận thức của ta hoàn toàn phần nhiều là những nhận thức vô minh do ảo giác và như vậy chúng ta luôn luôn có một cái tâm vô minh , không thật. Đó là tình trạng tâm thức không thấy sự vật "như nó là" (Như thật tri kiến), cho ảo giác là sự thật.
Hãy đọc bài kệ sau đây của Tuệ Trung Thượng Sĩ :
Hằng ngày khi đối cảnh
Cảnh đó do tâm sanh
Tâm cảnh đều không tịch
Khắp chốn tự viên thành
Cảnh do tâm sinh, thật sự tâm không sinh không làm ra cảnh mà tâm chỉ biến cảnh từ một cái vô ngã thành cái vĩnh cửu không biến đổi theo duyên sinh.
Hãy đọc câu chuyện sau đây của ngài Thần Quang tức Nhị tổ Huệ Khả. Ngài Thần Quang quỳ dưới tuyết lạnh nhiều ngày để cầu đạo với Bồ Đề Đạt Ma nhưng không được Bồ Đề Đạt Ma để ý đến, để chứng minh sự chân thành cầu đạo của mình Thần Quang tự chặt cánh tay dâng cho Bồ Đề Đạt Ma và sau đó Thần Quang được Bồ Đề Đạt Ma nhận làm đệ tử. Sau đây là cuộc đàm thoại đầu tiên giữa hai người :
Ngài Thần Quang : "Tâm con không an, xin thầy an tâm cho con."
Bồ Đề Đạt Ma bảo: "Đưa tâm của ngươi cho ta, ta sẽ an nó cho ngươi."
Sau một hồi tìm kiếm , sư đáp: "Con tìm không thấy tâm đâu cả."
Bồ Đề Đạt Ma trả lời : "Ta đã an tâm cho con rồi đấy."
Ý nghĩ của cuộc đối thoại đối với ta rất khó hiểu có lẽ chỉ có hai thầy trò Bồ Đề Đạt Ma mới hiểu nhau mà thôi nhưng nếu ta trở lại bài kệ của Tuệ Trung Thượng Sĩ nói trên ta sẽ thấy những câu đối thoại giữa hai thầy trò Bồ Đề Đạt Ma có chút ánh sáng…
… Cảnh đó do tâm sanh
Tâm cảnh đều không tịch …
Tâm và cảnh đều không thật, chúng rất vô ngã và vô thường, sinh diệt biến hóa từng giờ từng phút. Tâm không phải là một cái gì cụ thể thì làm sao mà an nó cho được.
Đọc câu chuyện dưới đây ta sẽ thấy rõ hơn về cái tâm vọng động (Tâm viên ý mã) của mình.
« Một hôm ngài Ngưỡng Sơn Huệ Tịch đến gặp Thiền sư Trung Ấp, Ngài hỏi: "Bạch Hòa thượng, Phật tánh nghĩa là gì?". Thiền sư Trung Ấp đáp:
Tôi có một câu chuyện muốn kể ông nghe, có một cái lồng và cái lồng có sáu mặt bên trong lồng có nhốt một con khỉ. Bên ngoài cái lồng cũng có một con khỉ. Con khỉ bên ngoài lồng đi đến mặt thứ nhất của lồng và kêu chí chóe, khỉ bên trong thấy vậy cũng đến mặt thứ nhất của lồng và kêu chí chóe. Khỉ bên ngoài tiếp tục đi hết năm mặt còn lại và mỗi mặt đều kêu chí chóe, khỉ bên trong cũng đi đến năm mặt còn lại và làm y như vậy. Ông nghĩ sao ? Làm sao để khỉ bên trong đừng kêu ? Ngài Ngưỡng Sơn Huệ Tịch trả lời rằng : « Nếu khỉ bên trong ngủ thì sao ? ». Thiền sư Trung Ấp nghe vậy mới đáp lại rằng : « Ông và tôi có chỗ gặp nhau rồi đấy ».
Con khỉ trong là con khỉ nhận thức hay ý thức của chúng ta, con khỉ ngoài là con khỉ sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp là lục trần và sáu mặt của cái lồng là lục căn. Phật tánh phát sinh khi lục căn yên tịnh. Tức là trường hợp con khỉ ở trong ngủ, khỉ bên ngoài kêu chí chéo cũng mặc, ngủ thì không phản ứng, không phản ứng là nghĩa Phật tánh hiện tiền.
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 24 tháng 07 năm 2018
http://minhmenh.centerblog.net/
LÀM THẾ NÀO ĐỂ SỐNG LÂU
Ham sống sợ chết là thường tình của con người, nhưng ngoài cái sợ và cái ham này con người còn biết bao nhiêu cái sợ và cái ham khác. Nghịch lý ở chỗ cái sợ và cái ham là những cái làm cho chúng ta trở nên đôi khi rất bất hạnh nhưng con người sống không thể thiếu nó. Cái sợ làm cho con người biết tự bảo vệ mình trong hoàn cảnh khó khăn nguy hiểm và cái ham là động lực thúc đẩy ta cải thiện cuộc sống. Trong những cái ham của con người thì ham sống và rất muốn được sống lâu là những điều mà ta dể dàng nhận thấy nhất.
Làm Hoàng đế thì hầu như không còn gì nhiều để ham nữa vì đã quá đầy đủ nên Hoàng đế rất ham trường sinh, cái rất khó để mà có được, không thiếu những ông Hoàng muốn trường sinh bất tử nên sai người tìm thuốc trường sinh để được sống mãi trên ngai vàng. Nhưng cũng rất nghịch lý là các ông Hoàng thường lại chết sớm hơn người bình thường. Như vậy con người bình thường như chúng ta có cách nào để được trường sinh hay không dù không có những phương tiện như là Hoàng đế? Ta có một câu khẳng định là ``Chúng ta hoàn toàn có thể``. Sau đây là năm cách để chúng ta sống lâu. Xin nhấn mạnh, sống lâu theo nghĩa là sống lâu trong khỏe mạnh không bệnh tật làm giảm thiểu đi quá nhiều chất lượng của cuộc sống.
Hãy tưởng tượng tuổi thọ của ta chỉ có sáu mươi, năm ta sáu mươi tuổi vào một ngày nào đó ta sẽ chết vì bệnh tật. Nhưng nếu ở tuổi năm mươi hay sớm hơn càng tốt mà ta đã bắt đầu tập được nhưng thói quen sau đây thì chất lượng cuộc sống sẽ được nâng cao và ta có thể kéo dài tuổi thọ thêm khoảng 15 năm nữa, có nghĩa là cho đến 75 tuổi ta mới ``quy tiên``!
Năm thói quen khỏe mạnh giúp sống lâu thêm 15 năm đó là:
Năm thói quen này có vẽ đơn giản nhưng rất khó thực hành, hãy bắt đầu từ bây giờ và làm quen với từng cái một sẽ dể dàng hơn.
Thế giới ngày nay con người chết sớm một cách tự nhiên không phải vì chiến tranh, thiên tai hay tai nạn là phần lớn do hai bệnh như sau: Bệnh về tim (cardiovascular disease) và ung thư (cancer). Theo thống kê, mỗi năm ở bên Mỹ có 610.000 người chết vì bệnh tim và cũng ở bên Mỹ mỗi năm có 609,640 chết vì bệnh ung thư. Ở Việt Nam ta không biết rõ mỗi năm có bao nhiêu người chết vì hai thứ bệnh này nhưng với tình trạng ăn nhậu tràn lan, hút thuốc thả giàn, lười biếng thể thao thể dục thì con số nạn nhân của bệnh tim và ung thư chắc cũng không phải là ít.
Để có những thế hệ lành mạnh, hữu ích cho xã hội ngoài sự nỗ lực của từng cá nhân chính quyền nào cũng cần khuyến khích, cổ động người dân có cuộc sống khỏe mạnh về cả hai phương diện tinh thần và thể chất. Hãy làm thế nào cho người dân có cơ hội cùng nhau thay đổi như: bỏ hút thuốc, cung cấp những sinh hoạt lành mạnh và một môi trường sống phong phú…
Theo thống kê Central Intelligence Agency's World Factbook tuổi thọ trung bình cao nhất trên thế giới hiện nay là Monaco với 89.40 năm, Nhật bản với 85.30 năm và Singapore với 85,20 năm. Trong lúc đó Mỹ được xếp vào hạng 43 với tuổi thọ trung bình 80.00 năm và Việt Nam được xếp hạng 132 với tuổi thọ trung bình là 73.70. Hạng chót thì có Afghanistan xếp 222, tuổi thọ 51.70, Guinea-Bissau xếp 223, tuổi thọ 51.00 và Chad xếp 224, tuổi thọ 50.60.
Như vậy ta nhận thấy rằng tuổi thọ trung bình của Việt Nam còn thấp so với thế giới, với chính sách đổi mới và kinh tế phát triển của vài thập niên qua tuổi thọ của người Việt cải thiện khá nhiều tuy nhiên Việt Nam vẫn còn phải phấn đấu rất nhiều mới theo kịp những nước phát triển. Ngày hay sống đến 90 hay 100 không phải là chuyện lạ cho nên tuổi thọ của người Việt cần phải nâng cao thêm nữa và người Việt còn rất nhiều chuyện phải làm trong vấn đề chất lượng cuộc sống và sức khỏe của mình để có được một đời sống hạnh phúc.
Tôn-Thất Mệnh, Montreal ngày 30 tháng 04 năm 2018
-- TẬN THẾ 1 --
Vũ trụ lớn lắm, lớn đến độ dù ta tưởng tượng thế nào thì nó vẫn lớn hơn điều ta nghĩ. Quả đất đối với vũ trụ thì bé lắm, bé đến độ dù ta tưởng tượng thế nào thì nó vẫn bé hơn điều ta nghĩ.
Đại khái nó như thế này, chúng ta sống trong một thiên hà có độ lớn trung bình và thiên hà này được gọi Ngân Hà. Ngân Hà, còn gọi là sông Ngân, là một thiên hà (galaxy) mà hệ mặt trời nằm trong đó. Ngân hà có khoảng từ 200 tới 400 tỷ ngôi sao. Mặt trời là một ngôi sao rất tầm thường có độ lớn trung bình trong hàng trăm tỷ ngôi sao đó. Quả đất quay quanh mặt trời cùng với các hành tinh khác. Độ lớn của quả đất đối với mặt trời như một hạt đậu xanh đối với quả bóng rổ.
Có người sẽ đặt câu hỏi : « Nhiều ngôi sao thế tại sao chúng nó không đụng nhau tông vào nhau ? ». Câu hỏi rất hay, tuy nhiên câu trả lời lại rất đơn giản : « Vì khoảng cách giữa các ngôi sao quá lớn để mà chúng có cơ hội gặp nhau để tông vào nhau.».
Ngôi sao gần mặt trời nhất là Proxima Centauri là một sao lùn đỏ nằm cách hệ mặt trời xấp xỉ 4,2 năm ánh sáng (4.0×10 lũy thừa 13 km) trong chòm sao Bán Nhân Mã. Để dể hiểu cái khoảng cách giữ mặt trời và ngôi sao gần nhất này thì ta cứ tưởng tượng một điều sau đây : Để có một khoảng cách tương xứng với thực tế trong vũ trụ, nếu mặt trời là trái banh bóng rổ và Proxima Centauri là trái banh tennis và nếu ta đặt trái banh bóng rổ mặt trời ở trung tâm Montréal thì trái banh Tennis Proxima Centauri phải được đặt tại Winnipeg của Manitoba. Như vậy hai trái banh cách nhau khoảng 3000 km (khoảng cách giữa Montréal – Winnipeg) thì xác suất, cơ hội để chúng tông vào nhau là quá sức nhỏ.
Thiên hà cũng như ngôi sao, chúng không thích sống cô đơn lẻ loi một mình mà chúng thích tụ họp lại thành nhiều quần tụ thiên hà hay có thể gọi là trường thiên hà (field galaxies). Những quần tụ thiên hà này tụ họp lại thành nhiều quần tụ thiên hà lớn hơn và cứ thế các quần tụ thiên hà này lại gộp vào nhau để thành nhiều siêu đảo vĩ đại mà mỗi siêu đảo có đến hàng chục nghìn thiên hà…Với khoa học hiện tại, con người có thể ước tính, đếm được hàng trăm tỷ thiên hà trong cái vũ trụ "thấy được" của con người.
Vũ trụ mà chúng ta đã đề cập ở trên chính là cái vũ trụ mà mọi con người đều có thể cảm được, nhận được, thấy được và ngay cả nghe được. Đó là một vũ trụ trong không gian ba chiều.
Con người sống trong một không gian ba chiều nên không thể cảm được, nhận được, thấy được thế giới của không gian bốn chiều. Những ai có khả năng xâm nhập vào chiều không gian thứ tư, thì họ sẽ tiếp xúc được với cái thế giới bốn chiều, như những người trên trái đất đã gặp người hành tinh khác hoặc có thể là gặp những linh hồn trong thế giới yêu ma ?
Thật ra không gian có nhiều chiều, Stephen Hawking đã phát triển ra một mô hình vũ trụ từ những công thức toán học tỉ mỉ cho chúng ta thấy rằng không gian có tất cả 11 chiều.
Trở lại không gian bốn chiều, từ khi xuất hiện loài người đến năm 1915, con người luôn cho rằng không gian 3 chiều và thời gian là hoàn toàn tách biệt, chúng độc lập với nhau và thời gian là phổ quát. Chính năm 1915, Albert Einstein đã làm một cuộc cách mạng, lật đổ hoàn toàn những quan niệm cố hữu của chúng ta như trên bằng khái niệm không - thời gian 4 chiều (3 chiều không gian và một chiều thời gian), vì không gian và thời gian không độc lập mà chúng phụ thuộc vào nhau không thể tách rời.
Người ta thường lấy câu chuyện hai anh em sinh đôi của Langevin để minh họa tính chất tương đối của thời gian : người anh phiêu lưu trong không gian trong một phi thuyền với một tốc độ gần bằng tốc độ ánh sáng, trong khi người em ở lại trái đất. Thời gian đối với người anh sẽ rất chậm hơn người em ở lại trái đất. Sau một thời gian, người anh trở về, anh ta vẫn còn trẻ như khi ra đi và nói với người em rằng anh ta đã vắng mặt khỏi trái đất chỉ vài tháng trong khi người em đã luống tuổi, đã già hơn người anh rất nhiều và người em nói với anh rằng sao anh đi lâu quá hàng chục năm đã trôi qua trên trái đất rồi !
Như vậy, khoa học ngày nay có thể giải thích được những câu chuyện thần tiên Á Đông như một năm trên thượng giới bằng ngàn năm ở hạ giới hay câu chuyện Từ Thức gặp Giáng Hương, hay Lưu Nguyễn lạc Đào Nguyên, khi trở về hạ giới, chỉ còn gặp những cháu chắt của mình !
Con người hiện nay khi nói đến thời gian vẫn nói với một quan niệm cố hữu thời gian là hoàn toàn tách biệt và độc lập với không gian và thời gian là phổ quát. Với khái niệm như vậy thì từ khi có vũ trụ, từ khi khai thiên lập địa cho đến nay đã được bao nhiêu năm, bao nhiêu thời gian đã trôi qua ? Quả đất đã có được bao nhiêu năm ? Và con người đã xuất hiện được bao nhiêu năm ?
Có phải cách đây 6 ngàn năm Chúa Trời đã lấy đất nặn ra vũ trụ như trong Kinh thánh đã nói ? Mở đầu chương Sáng Thế Kỷ, phần «Nguồn Gốc Vũ Trụ và Nhân Loại » có nói Đức Chúa Trời đã sáng tạo ra toàn bộ vũ trụ trong 6 ngày. Ngày thứ nhất là từ chỗ vô hình và trống không Đức Chúa sáng tạo ra sự sáng và sự tối. Ngày thứ hai Đức Chúa nặn ra bầu trời, ngày thứ 3 Trái Đất. Mặt Trời, Mặt Trăng và các sao được nặn ra vào ngày thứ tư, các loài cây và động vật được nặn ra vào ngày thứ năm và ngày thứ sáu Đức Chúa nặn ra loài người. Như vậy, sau 6 ngày lao động sáng tạo, Đức Chúa Trời đã xây dựng nên toàn bộ vũ trụ mà ở tâm là Trái Đất nằm yên. Không gian ngoài Trái Đất thuộc về thiên đường, thế giới bên kia mà người trần tục không thể nhận thức được.
Theo khoa học hiện đại vũ trụ đã có cách đây khoảng 15 tỷ năm, mặt trời xuất hiện cách đây 4,5 tỷ năm cùng quả đất. Và loài người chỉ xuất hiện cách đây 2 triệu năm. Nếu coi sự phát triển của trái đất trong 4,5 tỷ năm qua như là khoảng thời gian 24 giờ của một ngày, thì lịch sử phát triển của loài người chỉ là 4 giây cuối cùng trước nửa đêm. Như vậy, sự tồn tại của nhân loại xét cả về không gian lẫn thời gian đều vô cùng nhỏ bé, chỉ như một sự tình cờ nhỏ mọn đến mức vô nghĩa của tạo hoá mà thôi.
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 16 tháng 12 năm 2012
http://minhmenh.centerblog.net/
Còn Tiếp - Đón xem phần 2
-- TẬN THẾ 2 --
Chúng ta đã nói sơ qua về vũ trụ, cấu trúc và tuổi của vũ trụ trong phần Tận Thế 1. Như vậy tận thế là gì ? Và tận thế có ảnh hưởng gì đến vũ trụ không ? Tận thế chính là sự hủy diệt sinh vật và gây chết chóc hàng loạt trên Trái Đất, "Đại tận diệt" khi khoảng 90% tất cả các sinh vật đều bị biến mất.
Đối với vũ trụ thì tận thế hoàn toàn vô nghĩa, sau tận thế hằng trăm tỷ thiên hà vẫn còn đó, hàng trăm tỷ ngôi sao trong mỗi thiên hà vẫn cháy sáng. Ngay cả mặt trời, một ngôi sao, cũng hoạt động bình thường… Đến nỗi Trái Đất cũng còn đó và gần như nguyên dạng và tiếp tục quay quanh mặt trời như trước, trừ trường hợp Trái Đất bị đốt cháy hoặc nổ tung bởi mặt trời.
Như vậy các bạn thấy, tận thế trên Trái Đất đối với vũ trụ thì có khác gì một ổ kiến đối với trái đất và ổ kiến đó bị bạn phá tan hoang ? Một ổ kiến trên Trái Đất bị bạn đổ thuốc vào giết gần hết đàn kiến thì sự kiện này có ảnh hưởng gì đến Trái Đất không ? Dĩ nhiên là không, trái đất vẫn quay và các ổ kiến khác trên thế giới đều vẫn hoạt động bình thường.
Tận thế có nhiều nguyên nhân, tuy nhiên ta có thể phân biệt được hai loại nguyên nhân, đó là nguyên nhân nội tại và nguyên nhân ngoại tại.
Nguyên nhân nội tại chẳng hạn :
v.v...
Nguyên nhân ngoại tại có thể :
Chúng ta thấy nguyên nhân của tận thế rất nhiều và ta có thể ngồi nghĩ ra thêm hàng chục nguyên nhân khác… Nhưng mỗi nguyên nhân đều có một chu kỳ quá lớn đối với lịch sử của sự tồn tại của con người. Chẳng hạn, muốn hủy diệt hoàn toàn sự sống trên trái đất, thiên thạch lao vào trái đất phải có một đường kính khoảng 15 km , một thiên thạch 15 km trở lên lao vào trái đất phải đợi khoảng 100 triệu năm mới có một lần.
Thật sự con người đang tự mình hủy diệt mình. Lịch sử loài người chỉ mới có 2 triệu năm, còn quá non trẻ đối với tuổi già của trái đất. Lịch sử loài người đối với tuổi già trái đất như một vài cái tíc tắc hoặc vài giây đồng hồ trong cái chuỗi ngày dài 24 tiếng đồng hồ của trái đất. Con người còn rất nhiều thời gian để phát triển nền văn minh của mình và tìm kiếm một hành tinh khác để «thực dân», để di dân mà bảo tồn nòi giống trước khi đến ngày tận thế. Chỉ e rằng con người sẽ tự hủy diệt mình bằng cách tàn phá tài nguyên , thiên nhiên gây hiệu ứng nhà kính, làm tan những khối băng Nam Bắc Cực và có thể tự hủy diệt nhau bằng bom nguyên tử !
Nói gì thì nói, mặt trời có sự sống. Mặt trời đã được sinh ra và sẽ chết đi như con người. Mặt trời có tuổi thọ khoảng 10 – 12 tỷ năm, hiện nay mặt trời đang ở tuổi tráng niên, mặt trời có khoảng 4,5 tỷ tuổi và đang hoạt động rất mạnh. Khoảng 5 hoặc 6 tỷ năm nữa Mặt Trời bắt đầu bước vào quá trình đốt cháy hydro ở lớp ngoài lõi. Mặt Trời dần biến thành một sao khổng lồ đỏ theo hệ thống tiến trình Hertzsprung-Russell và tỏa sáng hơn gấp nhiều lần (độ sáng có thể gấp tới 2700 lần hiện tại), và bán kính mặt trời tăng lên gấp 250 lần. Với kích thước cực kỳ lớn, Mặt Trời sẽ nuốt trọn sao Thủy, sao Kim và trái đất. Loài người có thể tiếp tục tồn tại thêm 5 tỷ năm nữa để mặt trời « xơi tái » hay không ? Đó chính là ngày tận thế toàn diện, tất cả biến thành hư không ! Nhưng các bạn đừng lo vì nó chỉ xãy ra trong vòng ít nhất là 5 tỷ năm nữa.
Vào tháng Giêng năm 1954, chỉ một năm trước khi qua đời, Albert Einstein đã viết một bức thư nổi tiếng gửi đến triết gia người Do Thái, Erik Gutkind, sau khi ông đã đọc quyển sách mang tựa đề “Choose life: The Biblical Call to Revolt”. Bức thư là cách Einstein thể hiện quan điểm của mình với Thiên chúa giáo nói riêng và các tôn giáo tín ngưỡng khác nói chung.
Trong bức thư có đoạn viết : “Chúa trời, đối với tôi, không có gì hơn là một sự biểu hiện và sản phẩm của sự yếu đuối của con người. Kinh thánh là một quyển sách đáng kính, nhưng những truyền thuyết trong đó vẫn còn thô sơ, thậm chí khá trẻ con. Không lời giải thích nào, dù tinh tế đến đâu, có thể thay đổi định kiến này trong tôi...Đối với tôi, tôn giáo của người Do Thái giống như tất cả các tôn giáo khác. Đó là một hóa thân của những mê tín dị đoan trẻ con nhất”.
(The word God is for me nothing more than the expression and product of human weaknesses, the Bible a collection of honorable, but still primitive legends which are nevertheless pretty childish. No interpretation no matter how subtle can (for me) change this…For me the Jewish religion like all other religions is an incarnation of the most childish superstitions.).
Nguyên văn bức thơ theo dường dẫn sau : http://www.lettersofnote.com/…/word-god-is-product-of-human…
Bức thư nổi tiếng này đã được bán đấu giá trên trang eBay, với giá khởi điểm là 3 triệu USD.
Như vậy nhà khoa học vĩ đại nhất của chúng ta không có một chút niềm tin tôn giáo, thế thì những lời tiên tri về tận thế của tôn giáo hoặc của các nhà tiên tri “vĩ đại” có đáng làm ông ta bận tâm ? Chắc là không.
Ngày 21 tháng 12 năm 2012 là ngày tận thế theo một số lời đồn. Đã có biết bao nhiêu lời đồn trong quá khứ nhưng có tận thế gì đâu. Quý vị cố sống thêm 5 hoặc 7 tỷ năm nữa, lúc đó chắc chắn là quý vị sẽ gặp tận thế khi mặt trời đến tuổi già bóng xế, mặt trời sẽ phình to để trở thành một sao đỏ khổng lồ (red giant) , to đến nổi nó nuốt chửng cả trái đất và sức nóng 5 ngàn độ của mặt trời lúc đó sẽ biến chúng ta và trái đất thành cái mà được gọi là “KHÔNG”.
-- Hết --
Tôn-Thất Mệnh, Montreal ngày 20 tháng 12 năm 2012
Khoảng 5 đến 7 tỷ năm nữa mặt trời sẽ biến thành một sao đỏ khổng lồ (red giant) giống như sao đỏ Aldébaran trong hình này (bức hinh so sánh độ lớn của mặt trời lúc bình thường và một sao đỏ khổng lồ).
-- VALENTINE , NGÀY VÁLUNGTUNG --
Những năm sau này VN mở cửa làm ăn với thế giới coi bộ văn hóa kinh doanh, thương mại của Tây Phương dần dần chiếm lĩnh những vị trí quan trọng trong đời sống hàng ngày của dân ta, nhất là đối với tuổi trẻ ngày nay.
Văn hóa kinh doanh, thương mại không biết dùng ngôn từ như vậy có đúng hay không ? Nhưng nói chung tác giả muốn nói đến những thói quen, tập quán mà xưa dân ta không có nay có được do nhập từ nền thương mại, kinh doanh , phương thức làm giàu của tư bản phương Tây.
Để thương mại chạy tốt, hàng hóa bán ra ào ào, từ cái quần đùi hay thỏi kẹo Sô Cồ Là cho đến TV, tủ lạnh…Tư bản phương Tây phải làm cho người tiêu thụ có dịp để xài tiền… Từ đó nó sinh ra ngày sinh nhật mẹ, sinh nhật cha , sinh nhật vợ , sinh nhật chồng, sinh nhật con , sinh nhật cháu, sinh nhật bạn v.v… Mà chúc mừng sinh nhật thì phải có quà mà muốn có quà thì phải vào cái siêu thị để tiêu tiền. Chưa đủ, tư bản đẻ thêm ra bao ngày khác để dân chúng xài đô la thay vì bỏ chúng tiết kiệm trong ngân hàng. Đại khái chúng ta có thể kể đến như ngày cha, ngày mẹ, ngày đàn bà , ngày Válungtung v.v… Và chỉ khoảng gần 20 năm nay kể từ khi VN theo cách thức thương mại Âu Mỹ những ngày này đều đã nhập vào đầy đủ trong cuộc sống của người dân.
Hôm nay là 14 tháng hai năm 2018, Âu Mỹ gọi là ngày Valentine , người Việt gọi là ngày VáLungTung hay là ngày tình yêu… Nhưng tại sao lại có ngày này và chữ Valentine do đâu mà ra…
Valentine là tên của một linh mục dưới thời hoàng đế La Mã Claudius II . Đế Quốc La Mã hùng mạnh và gây ra nhiều cuộc chiến đẩm máu nên gặp phải khó khăn khi kêu gọi các đàn ông trẻ gia nhập vào quân đội, Claudius II cho rằng nguyên nhân chính là đàn ông La Mã không muốn rời xa gia đình hay người yêu của họ và hôn nhân chỉ làm người đàn ông yếu mềm và do đó Claudius II ra lệnh cấm tổ chức các đám cưới hoặc lễ đính hôn để tập trung đàn ông trẻ vào các cuộc chiến.
Linh mục Valentine đã chống lại quyết định này của Hoàng Đế La-Mã và lén lút tổ chức hôn lễ cho các cặp vợ chồng trẻ. Linh mục Valentine đã bị Hoàng Đế La Mã bắt và ông ta bị kết án tử hình bằng cách kéo lê và ném đá cho đến chết.
Chúng ta thấy rõ, câu chuyện linh mục Valentine chẳng có liên quan gì nhiều đến tình yêu và hoàn toàn không có chút gì lãng mạn nói đúng ra là một câu chuyện hoàn toàn chính trị mà ta có thể bắt gặp những câu chuyện đại loại như thế trong sử thế giới và ngay trong sử Việt nhiều câu chuyện tình lãng mạn hơn nhiều. Ngày nay tên của linh mục Valentine đã bị giới tư bản lãng mạn hóa và thương mại hóa nó để kiếm tiền…
Du nhập văn hóa nước ngoài là điều khó tránh khỏi khi ta làm ăn tiếp xúc với họ, nhưng áp dụng những điều này vào cuộc sống hàng ngày của mình ở một chừng mực nào đó chúng ta phải cẩn thận đừng để nó đi quá đà làm đảo lộn cuộc sống của chúng ta hoặc làm mất đi bản sắc truyền thống người Việt.
Người Nhật họ chẳng tổ chức hay cho quà noel, chẳng có cho hoa hồng hay sô-cồ-là trong ngày tình nhân, họ chẳng tặng quà sinh nhật, chẳng có ngày vợ , ngày chồng và cũng chẳng có ngày cha , ngày mẹ theo lối phương Tây mà sao kinh tế họ vẫn mạnh vào hàng đầu thế giới ?
Người Việt chúng ta sống ở xứ người cũng gặp phải khó khăn không ít trong việc giữ truyền thống phương Đông. Ngày Noel, sinh nhật, ngày cha, ngày mẹ thêm ngày phụ nữ , ngày Valentine v.v… Nhức cái đầu vì quà cáp, lễ lộc… Mà không có thì "người ta" hay tụi nhỏ sẽ buồn…Những cái này thay thế cho ngày giỗ cha mẹ , ông bà và ngày tết v.v… Những ngày truyền thống Việt này chúng ta vô tình hay cố ý quên hẳn đi.
Tóm lại, đơn giản cuộc sống ta sẽ thấy dể thở hơn trong cái xã hội phức tạp và xô bồ và cố gắng giữ được nề nếp của cha ông để lại mà vẫn có thể phát triển được đất nước, như xứ Phù Tang, cái đó mới đáng quý ! Dân tộc ta không thua dân tộc Nhật trong quá khứ tại sao ngày nay chúng ta không làm được như họ ?
Sau đây là một ví dụ về sự du nhập văn hóa phương Tây và được một số người Việt áp dụng một cách bừa bãi. Chẳng hạn về ngày mẹ. Mỗi quốc gia trên thế giới đều có cách riêng để mừng mẹ vào một ngày của mẹ theo truyền thống văn hóa của đất nước họ. Sau đây là những ví dụ :
Úc :Hoa cẩm chướng là loài hoa tượng trưng cho ngày của mẹ ở Úc. Bông hoa cẩm chướng vàng người con dùng để tặng người mẹ đang còn sống, còn hoa cẩm chướng trắng được người con dành tặng một người mẹ đã qua đời.
Anh :Vào ngày này, mọi người cùng nhau đi nhà thờ rồi mới về nhà chúc mừng mẹ.
Đức :Vào ngày này, các bà mẹ sẽ được nghỉ ngơi hoàn toàn, công việc trong nhà sẽ do con cái của họ đảm nhiệm.
Philipines :Trong ngày này, các bà mẹ được thư giãn và hưởng thụ , họ được đưa đi xem phim, đưa đi chơi hoặc đi siêu thị, hay được dành thời gian riêng cho mình để những đứa con và các ông bố làm việc nhà thay người mẹ.
Trung Quốc :Các bà mẹ thường được tặng hoa cẩm chướng trong Ngày của Mẹ.
Nga :Nhằm vinh danh những thành quả tuyệt vời của phụ nữ Liên bang Xô Viết trong việc bảo vệ Tổ quốc trong cuộc chiến tranh yêu nước chống phát-xít.
Pháp :Ngày của Mẹ là ngày để toàn thể người dân nhắc tới thiên chức sinh con của người mẹ vì Pháp là một trong những nước chịu tác động của sự suy giảm dân số.
Iran :Đề cao mô hình gia đình truyền thống theo Hồi giáo dòng Shia. Những bà mẹ làm tròn trách nhiệm của mình trong gia đình sẽ được tôn vinh, đặc biệt là cho những bà mẹ sinh ra những đứa con mạnh khỏe.
Nhật Bản :Ngày của Mẹ ở Nhật Bản (được gọi là Haha no Hi) được lấy trùng với ngày sinh nhật của hoàng hậu Koujun, mẹ Hoang Đế Akihito.
Hoa kỳ : Ngày của mẹ được tổ chức hằng năm vào ngày Chủ Nhật thứ hai của tháng 5. Trong bối cảnh Nội chiến Hoa Kỳ, Bà Ann Maria Reeves Jarvis tập hợp các phụ nữ với sứ mệnh chăm sóc cho các thương binh từ cả hai miền Nam Bắc. Sau khi cuộc chiến chấm dứt, bà khởi xướng phong trào mang tên Ngày Các Hiền Mẫu Làm Việc (Mothers’ Work Days) vào năm 1858 . Vào ngày này, theo ước tính của các doanh nghiệp Hoa Kỳ, chi tiêu tài chính tại Mỹ chỉ thua ngày Lễ Giáng sinh. Theo Liên đoàn bán lẻ Hoa Kỳ, trung bình mỗi người con chi khoảng 139 USD để mua quà tặng mẹ vào ngày này.
Việt Nam : Việt Nam chúng ta vào ngày mẹ đã có ngày lễ Vu Lan truyền thống được tổ chức hàng năm từ hàng trăm, hàng ngàn năm nay.
Như vậy chúng ta thấy mỗi quốc gia đều có một ngày mẹ riêng và được tổ chức theo truyền thống văn hóa riêng. Chúng ta đã có ngày lễ mẹ, ngày Vu Lan thì tại sao chúng ta phải lấy thêm ngày mẹ Hoa Kỳ hằng năm vào ngày Chủ Nhật thứ hai của tháng 5 để làm ngày mẹ của mình ?
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 14 tháng 02 năm 2018
http://tonthatmenh.centerblog.net/
-- KHI NIỀM TIN LẤY LẠI –
Kể từ sau những trận đá bóng để đời của U23 Việt Nam, niềm tin vào khả năng hòa nhập và vươn cao để sánh ngang hàng với những nước hàng đầu như Nhật Bản, Trung Quốc v.v… về thể thao nói chung, đã có luồng gió mới.
Luồng gió nầy được thể hiện bằng những cuộc đi “bão” của người Việt tại hầu hết tại các thành phố lớn ở Việt Nam. Những cuộc hội họp, tuần hành đông đảo thế này hình như có điều gì muốn nói.
Hàng trăm ngàn người Việt tụ tập một cách tự phát cùng một chỗ , cùng một màu cờ trong sự nghiêm túc, trật tự và gần như không có một xáo trộn nào đáng kể (trừ vài hành động phản cảm của một số rất nhỏ do quá khích và thiếu giáo dục ) thì đúng thật là kỳ diệu nếu chúng ta nghĩ đến sự ồn ào, mất trật tự hổn loạn diễn ra hàng ngày trong giao thông công cộng, trong lễ lạc hay hội hè , đình đám…Điều gì đã làm nên sự kỳ diệu này, đó có phải là niềm tin của tuổi trẻ?
Đúng vậy, ở một chừng mực nào đó, tuổi trẻ đã lấy lại được niềm tin…Họ tin vào khả năng của họ và đặt hy vọng vào đất nước. Hy vọng rằng niềm tự hào trong sự kiện thể thao U23 này là luồng gió mới dẫn đầu cho những luồng gió tiếp theo để đưa Việt Nam ngang hàng với những nước dẫn đầu thế giới không chỉ trong lãnh vực thể thao mà còn trong nhiều lãnh vực khác…
-- VĂN HÓA THỊT NGƯỜI VÀ SỰ LẠM DỤNG –
Chúng ta chắc hẳn ít nhất một lần đã từng xem các sự kiện thể thao Phương Tây, nhất là football Mỹ, xem trực tiếp hoặc gián tiếp qua báo chí, truyền hình…Trước và sau trận đấu, chúng ta hay thấy họ có những màn trình diễn người đẹp…Những người đẹp rất hấp dẫn trong những bộ đồ hở hang và nhảy nhót theo những điệu nhạc giật gân…Đó là văn hóa “thịt người“ mà ta tạm có thể gọi nếu ta đứng trên cái nhìn của văn hóa Á Đông.
Cái loại văn hóa này rất thông dụng và rất được ưa chuộng bên xứ Mỹ, người đẹp mà, đẹp từng tất từng phân dại gì không khoe, khoe mà được trả cho đô la thì càng thích.
Nước Việt Nam ta từ ngày mở cửa ra với thế giới đã nhập vào nhiều cái cũng hay hay nhưng nhiều cái ngoại lai chướng mắt cũng được nhập vào …Ngay cả thể thao nay cũng bị lợi dụng, ta không thể bắt tội ai vì đó là công việc làm ăn, họ càng biết cách quảng cáo và quảng cáo càng hấp dẫn thì hãng xưởng càng nổi tiếng, sản phẩm dịch vụ càng bán chạy, càng giàu và người dân càng có thêm công ăn việc làm…Tốt cho cả hai. Vả lại chẳng ai cấm họ đưa mấy cô Se-xy lên máy bay để làm quảng cáo…Vấn đề là do nơi ta, nếu ta nhìn mấy cô Se-xy với đôi mắt Phật tánh thì mấy cô là những con chó bông đồ chơi dể thương còn nếu ta cứ nhìn chăm chăm vào mấy cô để khám phá từng phân từng tất trên cơ thể của họ thì có nghĩa là chúng ta có đôi mắt của quỷ sứ…Và chúng ta càng “quỷ sứ“ chừng nào thì mấy ông chủ hãng càng phát tài, đó là quy luật kinh tế…
Câu chuyện của mấy cô trên máy bay đón U23 về chỉ là câu chuyện tầm phào trên đường về của U23 Việt Nam. Mấy cô này chẳng đại diện cho ai cả họ chỉ là nhân viên được sai khiến bởi chủ hãng (?). Nếu ta đem chuyện này để mỉa mai ai khác ngoài cái ông chủ hãng thì là chúng ta quá thấp kém.
Văn hóa Mỹ, văn hóa ngoại lai nói chung đang dần dần du nhập vào VN và nó có khả năng làm mai một đi nền văn hóa truyền thống của người Việt nếu chúng ta không biết cách để giữ gìn…
Tôn-Thất Mệnh , Montreal ngày 30 tháng 01 2018
http://tonthatmenh.centerblog.net/