Thái Tông
Giao diện
Thái Tông (chữ Hán: 太宗) là miếu hiệu của một số vua chúa thường là người lên ngôi thứ hai của mỗi triều đại trong lịch sử Việt Nam, Trung Quốc, và Triều Tiên. Các vị vua mang miếu hiệu này có thể đơn thuần chỉ là một vị vua hiền nắm quyền lực trong tay cho đến một vị hoàng đế vĩ đại anh minh sáng suốt đưa triều đại đó tới cực thịnh.
Việt Nam
[sửa | sửa mã nguồn]Vua
[sửa | sửa mã nguồn]- Lý Thái Tông (1028-1054)
- Trần Thái Tông (1225-1258)
- Lê Thái Tông (1433-1442)
- Mạc Thái Tông (1530-1540)
Truy tôn
[sửa | sửa mã nguồn]Trung Quốc
[sửa | sửa mã nguồn]Vua
[sửa | sửa mã nguồn]- Thương Thái Tông
- Hán Thái Tông (180 TCN-57 TCN)
- Đông Ngô Thái Tông (258-264)
- Tiền Lương Thái Tông
- Thành Thái Tông
- Tây Yên Thái Tông (384-386) có miếu hiệu khác là Cao Tông
- Hậu Triệu Thái Tông (được Hậu Triệu Thái Tổ truy tôn)
- Đông Tấn Thái Tông (371-372)
- Tiền Tần Thái Tông (386-394)
- Bắc Ngụy Thái Tông
- Lưu Tống Thái Tông
- Nam Lương Thái Tông
- Đường Thái Tông (626–649)
- Mông Thái Tông
- Đại Lý Thái Tông
- Mân Thái Tông (có miếu hiệu khác là Huệ Tông)
- Tống Thái Tông (976–997)
- Tây Hạ Thái Tông (được Tây Hạ Cảnh Tông truy tôn)
- Minh Thái Tông (1402-1424)
- Chu Thái Tông (được Ngô Thế Phiên truy tôn)
- Thanh Thái Tông (1626-1643)
- Nguyên Thái Tông (1229-1241)
- Nguyên Thái Tông (1433-1453)